Trung Quốc đối phó với chủ nghĩa hiện thực chính trị chiến tranh
Việt Nam. Người dân tộc Choong tại biên giới VN-TQ, năm 1945 tổ chức cuộc biểu
tình lớn "mass meeting", đả đảo Mao Trạch Đông-Hồ Chí Minh. Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm
"…Trong những ngày các ông ở Thượng Hải và sau Đại hội, Hồ Tập
Chương có đến xin vấn an nhưng các ông từ chối với lý do không có thời gian, thực
tế các ông không quen biết, rất xa lạ với Hồ Tập Chương, tuy nhiên các ông thừa
biết Nguyễn Ái Quốc đã chết…"
Hồ Chí Minh pha chế phục sinh Nguyễn Ái Quốc [1]
Ngày 06 tháng 6 năm 1941, trách nhiệm cảnh sát Quốc Dân Đảng điều
tra hình sự Hồ Chí Minh, nhưng ông không dám thừa nhận là Nguyễn Ái Quốc (阮爱国). Tự hỏi trong một thời gian dài, chỉ để tìm thấy trong bí mật
nghịch lý về lý lịch cá nhân nhưng không lên tiếng chỉ biện luận Quốc-Cộng hợp
tác chống Nhật Bản.
Những nhà lãnh đạo Quốc Dân Đảng có lý do riêng về trách nhiệm
hình sự danh tính của Hồ Chí Minh xem đó nó có nhiều phức tạp, giữa bản sắc của
Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh họ khác xa với thực tế, tình báo của Quốc Dân Đảng
thực sự có được một văn bản từ Văn phòng Công an Quảng Tây ghi chú "Hồ Chí
Minh nghi phạm gián điệp," còn ghi chú rằng: "Năm 1939 Hồ Chí Minh
tham gia khóa đào tạo cán bộ du kích tại Trung tâm huấn luyện Hành Sơn
(Hengshan-衡山) Hồ Nam Trung Quốc." [2]
Năm 1948, Andrew Roth phóng viên Mỹ, viết bài "Cộng sản nhuộm
đỏ Việt Nam", nội dung viết rõ ràng hơn: "Tình nghi Hồ Chí Minh điệp
viên Nhật Bản" một cơ sở của Trung Cộng đầu tư cho 10 năm sau, đột ngột
vào năm 1943, ông đã bị sa lưới của chính quyền Quốc Dân Đảng". Do đó, một
lần nữa cuộc điều tra đã xác nhận danh tính Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái
Quốc vì đã chết tháng 6 năm 1933 tại Hồng Kông, hồ sơ của Hồ Chí Minh đã được
chuyển giao cho các Ủy ban Quân sự Quốc Dân Đảng tại Quế Lâm (Guilin) thử nghiệm
và điều tra xem liệu có bản sắc điệp viên Nhật Bản. Năm 1941 chế độ Quốc Dân Đảng
khảo sát hồ sơ Trung Cộng: "Quân ủy Trung ương (CPC) Trung Cộng đã xác định
tổng hợp", và có việc sử dụng quân đội Nhật Bản "chống lại" Quốc
Dân Đảng "kết quả hiện tượng nội gián Hồ Chí Minh" nằm trong Quân đội
thứ tư của Tưởng Giới Thạnh tại miền Nam đang bị Nhật Bản đánh bại. Điều này
cho thấy những yếu tố trên đã được phơi bày trước ánh sáng, quả thực Hồ Chí
Minh là gián điệp Nhật Bản, nguyên nhân thực sự của Hồ Chí Minh kết tội phản quốc.
Vì vậy, Hồ Chí Minh bị điều tra xét xử có thể đưa đến tử hình, Hồ thừa nhận ông
là đảng viên Trung Cộng, Hồ Chí Minh không dám thừa nhận mình là Nguyễn Ái Quốc,
cũng không dám thừa nhận sự kiện bị bắt ở Quảng Châu, sợ vướng vào Nhật tân báo
"Nichinichi News". Ông biết rằng sự cố gián điệp Nhật Bản có nguy cơ
mất đầu.
Sau khi Nhật Bản chiếm đóng Thượng Hải, Quảng Châu, nhật báo
"Nichinichi News" có phát hành một phiên bản tiếng Nhật nội dung
"Hồ Chí Minh không dám thừa nhận rằng mình là Nguyễn Ái Quốc". Trái lại
UBND xã Quốc Dân Đảng xác định Hồ Chí Minh chính là Hồ Tập Chương; tầt nhiên
không dám thừa nhận vì trong hồ sơ có quá nhiều bí danh sẽ bất lợi cho đương sự,
liên quan đến các cáo buộc gián điệp Nhật Bản trong lúc chống Nhật xem như bất ổn.
Đôi lúc, ông thừa nhận mình là Nguyễn Ái Quốc, bằng cách này che giấu con người
thật (HCM) trước cộng đồng người Việt sinh sống tại Trung Quốc, cũng có thể
tránh được những rủi ro điều tra thường lặp đi lặp lại, tù đày hay trục xuất đều
ở trong lời khai hư-thật. Lý do là gì? Hồ Chí Minh đã không dám thừa nhận rằng
ông là Hồ Tập Chương, phải nói dối quanh co vì sợ gặp nguy hiểm. Còn phía Trung
Cộng sợ ông thừa nhận là Nguyễn Áí Quốc, sợ nhất báo cáo nhận dạng của Quốc Dân
Đảng, sợ nhất nó sẽ tiếp xúc lý lịch cá nhân của Nguyễn Ái Quốc. Bởi vì trong
những năm tháng (1924-1927) Hồ Chí Minh còn ở Quảng Châu hoạt động trong hội
"Tâm Tâm Xã", thời gian này Hồ Chí Minh và Nguyễn Hải Thần đã từng đồng
minh thân cận và thân mật, hành động của Hồ Chí Minh, Nguyễn Hải Thần biết rõ
ràng nhất, khi hoạt động "Tâm Tâm Xã", Hồ Chí Minh tự nhận vào thời
điểm đó tên tuổi của Nguyễn Ái Quốc rất giá trị.
Hồ Chí Minh thường đối lập với Nguyễn Hải Thần, bởi cạnh tranh vị
trí trong hội, mọi người thường đặt câu hỏi về danh tính Hồ Chí Minh là ai, có
lúc sôi nổi vạch trần gian lận danh phận, và bản sắc của Nguyễn Áí Quốc. Hồ Chí
Minh "gian dối" mượn danh Nguyễn Áí Quốc âm mưu lừa đảo, cuối cùng
đưa ra ánh sáng không có nghi ngờ nào nữa chính ông là Hồ Tập Chương. [3]
Vào đầu năm 1943, Trương Phát Khuê (Zhang Fakui-张发奎) thay mặt "Việt Nam Liên minh Cách mạng" (Việt Nam Cách
mệnh Đồng Minh Hội -越南革命同盟會), hướng dẫn Đại hội trù bị tại
Liễu Châu. Gồm những thành phần tham dự Nguyễn Hải Thần (阮海臣), Trương Bội Công, Trần Báo, Trương Trung Phụng,
Vũ Hồng Khanh, Nghiêm Kế Tổ, Hoàng Văn Hoan, Lê Tùng Sơn (黎松山), Hồ Chí Minh được mời tham dự. Trong cuộc họp Nguyễn Hải Thần
tình cờ gợi ý liên minh với Hồ Chí Minh. Nguyễn Hải Thần hỏi "Ai có thể
vào dòng chảy cách mạng thứ hai? "
Mọi người đang suy nghĩ chậm chạp, ý nghĩa câu hỏi tích cực trên.
Hồ Chí Minh bình tĩnh nói "Dòng cách mạng thứ hai có ý nghĩa, bạn cách mạng,
tôi cách mạng, tất cả mọi người cùng chung cuộc cách mạng." Hồ Chí Minh
nhiều lần ca ngợi cách mạng tốt! Cho một ngày tốt! Nguyễn Hải Thần cũng khen rằng
ông Hồ Chí Minh nhanh nhẹn giàu trí tưởng tượng, ngưỡng mộ! Chiêm ngưỡng! Nguyễn
Hải Thần có những lời tuyên bố sơ suất, khó kéo lại ngược thời gian, để lộ điểm
yếu của mình, ông nói tiếp: "Nguyễn Ái Quốc bạn thân từ quá khứ, không thể
gọi là Hồ Chí Minh". Sau đó, Nguyễn Hải Thần hối hả đưa ra một chứng minh
và nhận thức Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc, "Nguyễn Ái Quốc
không bao giờ còn hiện diện trên cõi đời này". Vì vậy, tại Liễu Châu, Nguyễn
Hải Thần không công khai thừa nhận Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc. Sau này, Hồ
Chi Minh thủ tiêu Nguyễn Hải Thần vì ông biết quá nhiều về con người Hồ Chí
Minh. [4]
Lá cờ "Việt Nam Liên minh Cách mạng" (Việt Nam Đồng Minh
Cách mệnh Hội -越南革命同盟會). Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Đến cuối năm 1943, Trương Phát Khuê (Zhang Fakui-张发奎), xem xét việc chuyển giao bốn vùng chiến sự Việt Bắc (chiến khu
cũ của Quốc Dân Đảng), tạo đủ điều kiện cho các lãnh đạo "Việt Minh"
hoạt động. Vào tháng 10 năm 1944, Ủy ban Trung ương Quốc Dân Đảng đưa Hồ Chí
Minh đến Việt Nam, chỉ để xác định rằng Hồ Chí Minh lãnh đạo Việt Minh. Trong
thời gian này, tất cả UBND xã Quốc Dân Đảng cố tình loan tin sai sự thật
"Quân ủy Trung ương Trung Cộng công nhận Hồ Chí Minh là Nguyễn Ái Quốc",
tên ma Hồ Chí Minh bí mật hoạt động tự nhận là Nguyễn Ái Quốc. Thông qua những
người Cộng sản như Hoàng Văn Hoan và Tả Hồng Đào (左洪濤). Từ đó Hồ Chí Minh có lý do
dùng tên Nguyễn Ái Quốc để ký tên và gửi thông điệp. Những điều này, đều thấy
trong hoạt động ẩn hiện từ các nhà lãnh đạo Cộng sản, Trương Phát Khuê
cũng đã nhìn thấy điều này quá rõ ràng. Ví dụ, Hồ Chí Minh đã từng phục vụ
trong quân đội Bát Lộ Quân Trung Cộng (gọi tắt là "chi nhánh đặc biệt").
Vào năm 1941, Tả Hồng Đào (左洪濤) một trong những thành viên
các chi nhánh đặc biệt của ĐCSTQ, họ như một vỏ bọc giấu danh tính, xâm thập
các tổ chức người Việt Nam tại Trung Quốc. Tả Hồng Đào làm thư ký bí mật
cho Trương Phát Khuê, ông thay mặt đứng ra chuyển giao bốn khu chiến sự
cho Hồ Chí Minh. Ủy ban quân sự Quế Lâm (桂林) chịu trách nhiệm kiểm tra.
Ngô Trung Hâm (Wu Zhongxi), Cao Nhược Ngu (高若愚), Trương Lệ (Zhang Li) và
Cận Đẳng Nhân (廑等人) vận động hành lang cho biết
Trương Phát Khuê truyền lệnh cho cấp dưới: "Thuyết phục Hồ Chí Minh từ bỏ
mưu sâu quản thúc Nguyễn Ái Quốc trong người". Tả Hồng Đào, vận động
hành lang lắng nghe Trương Phát Khuê nói: "Đó là Hồ Chí Minh cướp
danh Nguyễn Ái Quốc, tôi đã gửi một lá thư đến Tưởng Giới Thạch (Chiang
Kai-shek) xin có thái độ với Hồ Chí Minh, bởi Hồ đã từng phục vụ cho Nhật Bản,
tuy ngày nay thay đổi chiều gió quay ngược lại chống Nhật, những con người này
thường bất tín". [5]
Hồ Chí Minh và Tả Hồng Đào (左洪濤). Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Ngay sau đó, Hồ Chí Minh tham dự một cuộc họp ở Trùng Khánh, Liễu
Châu, nhận lệnh thực hiện các đơn đặt hàng đã phát hành. Cá nhân
Trương Phát Khuê mời Hồ Chí Minh đến khách Bân Lư (Bin Lu) tại Cảng Phụ
Nhai. Điều này được mô tả theo lịch trình giao tiếp đại diện "Tâm Tâm
Xã". Theo nội dung cuốn sách "Tự truyện Trương Phát Khuê".
Chương 17, trang 215 và và cuốn sách "Hồng Đào Hổ thập niên điều",
giới thiệu hai văn bản tiết lộ danh tính của Hồ Tập Chương (HCM).
Quá trình hoạt động của Hồ Chí Minh thường xuyên thay đổi danh
tính và thay đổi trên 230 bí danh, tuy nhiên danh hão Nguyễn Ái Quốc luôn được
buộc vào người để làm bùa hộ mạng. Quá trình xây dựng thương hiệu Hồ Chí Minh
dù cho thành công nhưng vẫn phải luôn luôn nơm nớp dè chừng, trong lòng bất an
bởi mọi sự không có thật. Trong thời gian thử thách, trước tiên xúc tác đến những
người dân thường ít biết chính trị, do đó Cộng sản tha hồ dàn dựng âm mưu của
mình cho đến khi đạt được hiệu lực. Về thời gian: Nguyễn Ái Quốc đã chết sau
khi mùa hè năm 1932, ngay lập tức Quốc tế Cộng sản xây dựng ra một động lực
"gian dối", và thiết kế Nguyễn Ái Quốc mới, mời "cơ bút" gọi
hồn nhập xác Hồ Chi Minh. Sau năm 1934 các bút danh "PC Lin" của Hồ Tập
Chương (胡集璋) ở Moscow chấp nhận điều tra danh tính của "tam nhân tiểu
tổ pháp đình", Quốc tế Cộng sản thấy Hồ Tập Chương (胡集璋) để lộ bản sắc cá tính, nền tảng tư tưởng, bắt đầu có một yêu cầu
kế hoạch thay thế Nguyễn Ái Quốc bằng cách núp xác Hồ Tập Chương (Huji Zhang)
do Trung Cộng thay mặt Quốc tế Cộng sản, nhắm đến nhiệm vụ cướp chính quyền,
xây dựng quốc gia Việt Nam mới theo mô hình Chủ nghĩa Cộng sản. Trong khi ông
chờ đợi ngai vàng "Cha già dân tộc" đã chắc chắn đang lấp lánh.
Tháng 6 năm 1957, Hồ Chí Minh đến Nghệ An thăm làng Sen phía nam tỉnh,
nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam đã chính thức mở cửa vào nhà liền giả giọng
Nguyễn Ái Quốc tuyên bố vung vít. Tại thời điểm này, cha mẹ Nguyễn Ái Quốc đã
qua đời, anh trai duy nhất Nguyễn Sinh Khiêm qua đời năm 1950, chị
gái của ông Nguyễn Thị Thanh đã chết vào năm 1954. Trước đó năm 1945, anh, chị
đã đi đến Hà Nội chỉ mong nhìn thấy mặt em (Hồ Chí Minh), HCM đáp ứng nhưng chỉ
cho gặp một giờ đồng hồ, đối mặt cách xa 3m, cử chỉ của Hồ không niềm nở và tiếp
xúc vài lời xã giao, rồi vội vàng từ biệt. Anh, chị, em lâu năm xa cách đến khi
gặp lại thế tình bạc bẽo, nhạt như nước ốc. Vì sợ dân làng nhận ra Hồ Chí Minh
không phải là Nguyễn Ái Quốc. Trong phái đoàn có Ngô Trọng Khánh tháp
tùng, một viên tình báo Hoa Nam, giám sát kinh lý của Hồ Chí Minh, ông xác nhận
Nguyễn Ái Quốc hoàn toàn không có sứ mệnh Quốc tế Cộng sản tại Việt Nam. [7]
Hồ Tập Chương người Hán quê Đài Loan không có lý do gì tha thiết với
Nghệ An. Nguyễn Ái Quốc quê Nghệ An đã chết từ lâu (1933). Đủ cho thấy, không đồng
huyến thống, tất nhiên gặp nhau vô cảm, đó là chuyrện bình thường xưa nay vẫn
thế.
Văn phòng (CPC) Trung Cộng nơi lưu trữ mọi liên quan đến sự thật Hồ
Chí Minh, họ sử dụng những phương thức bảo mật, mỗi lý lịch cá nhân có nhiều
màu bìa khác nhau. Ngay cả thời điểm bị nghi ngờ danh tính, lập tức thay đổi mã
số lý lịch cá nhân, như thể làn sóng thủy triều ập vào bờ liền biến mất, nó
bình tĩnh nuốt mọi sự kiện vừa xuất hiện và trở lại sinh hoạt bình thường. [8]
Phạm Văn Đồng (t), Võ Nguyên Giáp (p) bên cạnh Hồ Chí Minh ngồi ghế
mặc veston, quần ngắn, đi dép râu (Mùa Thu 1945). Nguồn: Triumph Forsaken.
Năm 1945, triều Nguyễn cuối cùng của Việt Nam, vua Bảo Đại đã từng
tuyên bố: "Nếu họ có thể chứng minh rằng Nguyễn Ái Quốc là Hồ Chí Minh,
tôi sẽ thoái vị để bước xuống ngai vàng". (只要證明胡志明是阮愛國, 我就遜位下台). Ngay sau đó, Bảo Đại thoái vị,
trang bìa đỏ lý lịch Hồ Chí Minh gia tăng bản sắc tráo trở. Sau đó có nhiều người
Việt Nam đấu tranh trong tinh thần yêu nước, thông báo mọi sự thật Hồ Chí Minh
không phải Nguyễn Áí Quốc, nhưng không ai nghe, bởi người Việt Nam bị ăn phải
trái lầm lẫn đến độ tối mắt không kiềm chế được, ước vọng thống nhất đất nước
và độc lập cũng nông cạn, trong khi ấy có người nhấn mạnh rằng Nguyễn Ái Quốc
đã chết vì bệnh tật vào tháng 6 năm 1933.
Văn kiện Đảng cộng sản Đông Dương tháng 3/1933 vẫn khẳng định điều
trên, 6 nhật báo đã loan tải Việt Cộng không cải chính. Đến khi Hồ "về nước"
Việt Cộng ở miền Bắc không biết, Miền Nam không hay và những hành động mập mờ
đánh lận con đen: Khi thì nói: ta là Nguyễn Ái Quốc, khi lại nói Hồ Chí Minh và
Nguyễn Ái Quốc là 2 người… Đến năm 1938 bắt đầu xuất hiện tên "Hồ Chí
Minh". [9]
Trước năm 1932, Nguyễn Ái Quốc được nhiều người biết đến, nhưng
không ai lên tiếng, còn những người biết Hồ Chí Minh sau năm 1933 thử có mấy
ai? Phải nói cả dân tộc Việt Nam lúc bấy giờ đối sử không công bằng chưa được
công minh cho Nguyễn Ái Quốc, nhưng tại sao bạn bè của Nguyễn Ái Quốc có những
người nổi tiếng trên trườngquốc tế và rất gần gũi, như các ông Đảng Cộng sản
Pháp (PCF) Luật sư Paul Vaillant, Aguri, và luật sư người Anh Rossby mà Nguyễn
Ái Quốc đã từng tạm trú tại nhà. Phải chăng quý ông trên không được đề cập bản
sắc hay câu hỏi nào về Hồ Chí Minh? Mãi về sau Watt Billancourt, Paul Vaillant
và Rossby mới chịu đưa ra vài ví dụ về Hồ Chí Minh với tư cách đồng Đảng một lần
nữa chế tạo những câu chuyện ma Hồ Chí Minh đánh lừa người nước ngoài và dư luận
Việt Nam, do đó, họ tuyên bố láo rằng Nguyễn Ái Quốc là Hồ Chí Minh. Điều này,
kết luận cho thấy tâm hồn của họ "sống qua năm tháng lang thang"
trong Quốc tế Cộng sản.
Paul Vaillant nhà khoa học xã hội chủ nghĩa Pháp, Aguri, và Marcel
ban biên tập nhật báo "Nhân đạo" Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản
Pháp. Vào tháng 9 năm 1933, các ông đến Thượng Hải để tham dự Hội nghị Ủy ban
Thế giới chống chiến tranh đế quốc vùng Viễn Đông. Trong những ngày các ông ở
Thượng Hải và sau Đại hội, Hồ Tập Chương (Hồ Chí Minh) có đến xin vấn an nhưng
các ông từ chối với lý do không có thời gian, thực tế các ông không quen biết,
rất xa lạ với Hồ Tập Chương, tuy nhiên các ông thừa biết Nguyễn Ái Quốc đã chết
tại Hồng Kông 1932. Và biết quá rõ Hồ Tập Chương (胡集璋) có một thởi gian sống ở
Moscow bí danh (PC Lin), Hồ thường thực hiện công tác bí mật theo những chỉ thị
của Quốc tế Cộng sản.
Huỳnh Tâm
Tham khảo:
[2] book.ifeng.com
[5] kaishao.idv.tw
[9] rimnds.com