“…Trong buổi sinh nhật của Hồ Tập Chương, Mao Trạch Đông nhắc lại
ngày khai sinh tên Hồ Chí Minh, một bút danh xuất hiện cuối năm 1938, như một vỏ
bọc không ai có thể nhận dạng người lính Bát lộ quân tại Quế Lâm, nắp dưới bóng
của Văn phòng Bát lộ quân Quế Lâm…”
Hồ Chí Minh, ve sầu thoát xác tạo nên bi kịch Việt Nam
Buổi sáng ngày 23 tháng 6 năm 1955, Hồ Chí Minh mặc một chiếc váy,
đội mũ, xuất hiện tại cổng Ải Nam Quan (South Gate-南关). Ông liếc nhìn lên quan lâu hùng vĩ, tay nhẹ nhàng vuốt
nhẹ bộ râu dưới cằm của mình, chân bước theo Đại sứ Việt Nam Hoàng Văn Hoan và
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Trung Quốc Cơ Bằng Phi (Ji Pengfei-姬鹏飞), rón rén như kẻ cướp đi qua cửa Ải Nam Quan (South
Gate-南关) và từ ngày ấy Hồ Chí Minh đổi thành "Mục Nam Quan",
dâng lên Quốc hội Trung Quốc được phê chuẩn trong điều ước biên giới.
Tháng 8 năm 1960, một lần nữa Hồ Chí Minh đến Trung Quốc, gặp Mao
Trạch Đông tại Bắc Đới Hà (Beidaihe-北戴河), và ở lại trong biệt thự nơi
Quân Ủy Trung ương (CPC). Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Chuyến viếng thăm Trung Quốc lần này của Hồ Chí Minh là do theo lời
mời của Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Chủ tịch Mao Trạch
Đông. Năm ấy Hồ Chí Minh đã 65 tuổi, hối hả đi bộ lao về phía trước, mỉm
cười đầy hứng thú bởi Ải Nam Quan nay là Mục Nam Quan, niềm vui phong cách lâu
ngày không có dịp về thăm cố quốc. Những năm qua, ông được Mao Trạch Đông
vinh danh anh hùng cách mạng, Hồ Tập Chương nay chính thức lập tờ khai sinh mới
Hồ Chí Minh, có thể mô tả lòng ông mở hội, một kỷ niệm chỉ có Hồ-Mao cùng biết.
Trong chín năm kháng chiến đem đến thắng lợi, trước hết cho nhân dân Trung Quốc,
kết luận thực dân Pháp thất bại rút quân ra khỏi Đông Dương, Hồ Chí Minh làm
bình phong chắn gió chiến tranh, âm thầm đưa Trung Cộng vào chiến trường Việt
Nam, một thành công mới của khối Cộng sản.
Hồ Chí Minh đến Bắc Kinh báo cáo lên Chủ tịch Mao Trạch Đông cùng
những nhà lãnh đạo đảng và chính phủ, hàng ngàn người ấm áp chào đón đứa con
yêu của tổ quốc nay trở về trong vinh quang. Hồ Chí Minh ra khỏi máy bay, Mao
Trạch Đông đi đến bắt tay ôm nhau nồng nhiệt. Đảng và nhà nước Lưu Thiếu Kỳ,
Chu Đức, Chu Ân Lai cùng Hồ Chí Minh nồng nhiệt bắt tay và chào hỏi
nhau. Hồ, đi kèm với Mao để đáp ứng tiếng hoan hô của đám đông chào đón, cờ
bay cổ vũ tiếng cười, những người thiểu số từ Vân Nam, Quảng Tây, Yao, Miao,
Hani, màu sắc trang phục dân tộc, nhảy múa, cùng người hàng xóm.
Chiều hôm đó, Mao tiếp đón Hồ thể hiện tình tinh ranh của đảng,
khen ngợi lòng nhiệt thành của nhân dân đối với đại Hán, anh hùng Hồ chống ngoại
xâm đang diễn ra cuộc đấu tranh giành độc lập trên đất nước Việt Nam. Mao Trạch
Đông chân thành cám ơn Hồ Chí Minh giúp người dân Trung Quốc hiểu về một chư hầu
phương Nam. Hai nhà lãnh đạo trò chuyện thân mật, chủ đề liên quan đến hai
nước, quan hệ song phương, tình hình ở châu Á và trên thế giới, cùng quan tâm
các vấn đề khác.
Tháng 8 năm 1960, Hồ Chí Minh chụp ảnh chung với gián điệp Hoa Nam
tại Bắc Đới Hà (北戴河) Trung Quốc. Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Buổi tối ngày 26 tháng 6, Thủ tướng Chu Ân Lai tổ chức một bữa tiệc
lớn tại khách sạn mới xây dựng, Hồ Chí Minh và các thành viên trong đoàn đại biểu
Chính phủ Việt Nam cùng tháp tùng. Tiệc bắt đầu cho đến khi kết thúc, họ
cùng hô lên tình đoàn kết, chia sẻ hạnh phúc tình huynh đệ. Bài phát biểu
của Hồ Chí Minh tại bữa tiệc, đặc biệt ca ngợi: "Trung Quốc và Việt Nam
không chỉ là một người hàng xóm thân thiện, mà còn cùng huynh đệ gặp nhau trong
tinh thần Cộng sản, trong những năm gần đây, mối quan hệ ngày càng chặt chẽ giữa
hai nước. Việt Nam ngoài tuyền tuyến trên chiến tranh để bảo vệ Trung Quốc,
trong thời gian này đang chờ phục hồi nền kinh tế quốc gia, Trung Quốc đã liên
tục đồng cảm, chân thành hỗ trợ trên mọi mặt bằng tình hữu nghị và mối quan hệ
gần gũi "vĩnh cửu", không thể phá vỡ, không ai có thể làm tắc nghẽn
và xa lánh nghĩa vụ Quốc tế Cộng sản". Báo chí loan tải: Bài phát biểu
của Hồ Chi Minh đã khẳng định bầy tôi trung thành tuyệt đối với chủ nhân.[1]
Trong thời gian ở Bắc Kinh, Hồ Chí Minh và đoàn đại biểu Chính phủ
Việt Nam cùng hội đàm với đoàn đại biểu Chính phủ Trung Quốc đã ký một thông
cáo chung. Ngoài ra, Hồ Chí Minh, cùng với Mao Trạch Đông, tham dự đêm văn nghệ
trong vườn hồng Bắc Kinh, chào mừng kỷ niệm 34 năm ngày ra đời Đảng Cộng sản
Trung Quốc, tổ chức buổi biểu diễn sân khấu ngoài trời, cùng nhau thể hiện tình
huynh đệ với nhân dân Trung Quốc và Việt Nam.
Bắc Kinh, chào mừng kỷ niệm 34 năm ngày ra đời Đảng Cộng sản Trung
Quốc, Hồ Chí Minh, và đoàn tùy tùng cùng với Mao Trạch Đông, tham dự đêm văn
nghệ trong vườn hồng Bắc Kinh. Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Ngày 08 tháng 7, Hồ Chí Minh tháp tùng Mao Trạch Đông đi Mông Cổ.
Ngày 21 lên đường thăm Liên Xô, sau đó trở về từ Bắc Kinh. Trong chuyến thăm
này, Mao và chính phủ Trung Quốc đã quyết định chi viện 800 triệu nhân dân tệ,
hỗ trợ Việt Cộng để sửa chữa đường sắt mới, bến cảng, cầu đường, nhà dệt may,
da, trang thiết bị y tế, vật liệu điện, máy móc nông nghiệp, giấy, và xây dựng
cơ sở đảng. Ngoài ra, Việt Cộng hợp tác mối quan hệ văn hóa để thay đổi
suy nghĩ của nhân dân Việt Nam, những thỏa thuận hợp tác cũng đã đạt được nhiều
thành công. Mối quan hệ tăng cường gần gũi hơn giữa Trung Quốc và Việt
Nam, phát triển quan hệ hữu nghị giữa nhân dân hai nước sâu rộng hơn, ví như
bàn tay, bàn chân cùng một thân thể.
Vào thời điểm đó, Liên Xô đơn phương xé bỏ hợp đồng ký kết giữa
Liên Xô-Trung Quốc, rút lui tất cả các chuyên gia đang làm việc tại Trung Quốc,
hơn 250 dự án xây dựng, 40 phòng ban đã bị gián đoạn, gây cho nền kinh tế Trung
Quốc tổn thất lớn. Tháng 6 năm 1960, Cộng sản Liên Xô lần nữa tấn công bất
ngờ ở Bucharest, thách thức toàn diện Trung Cộng, do đó, sự khác nhau giữa
Trung Cộng-Liên Xô dần dần mở rộng ra công khai không hy vọng hai bên có cuộc
đối thoại, cùng nhau loại bỏ những rào cản và khôi phục sự thống nhất trong
tinh thần Quốc tế Cộng sản.
Ngày 10 tháng 8, Hồ Chí Minh dậy rất sớm. Đêm qua không ngủ
được, lúc nào cũng nghĩ đến vấn đề quan hệ Trung-Việt, ông muốn tham khảo ý của
Mao, nhưng thấy phòng của Mao im lặng, để không ảnh hưởng đến phần còn lại buổi
sáng của Mao Trạch Đông, sau đó một mình đi bộ đến bãi biển. Mao Trạch
Đông thức dậy, muốn trao đổi vài câu chuyện với Hồ Chí Minh, các nhân viên cho
biết Hồ một mình đi bộ đến bãi biển, Mao ra lệnh đến bãi biển gặp Hồ.
Mao Trạch Đông nói: "Trung Quốc muốn tham gia xây dựng kinh tế cho Việt Nam, nhưng không thể dựa hoàn toàn vào Trung Quốc hay một ai đó, đôi khi viện trợ nước ngoài không đáng tin cậy, có thể can thiệp vào nội bộ của đảng địa phương...", "bắt buộc mọi người phải lắng nghe kiểu xây dựng kinh tế theo phương lệnh, và có thể áp đặt chính trị". Mao có vẻ hơi kích động. Sau đó, ông trích dẫn Trung Cộng đã chiếm huyện Tĩnh Tây của Việt Nam làm ví dụ. Mao muốn vận hành và tiếp cận chỉ cho Hồ Chí Minh biết mối quan hệ này như "cha và con". Nó phải bày tỏ hết "tình đoàn kết tự phê bình-thống nhất" đó là một phương pháp tiếp cận với Trung Cộng. Ông nói thêm: "Chúng tôi cần sự thật và tính trung thực giữa người Cộng sản với nhau."
Mao Trạch Đông nói: "Trung Quốc muốn tham gia xây dựng kinh tế cho Việt Nam, nhưng không thể dựa hoàn toàn vào Trung Quốc hay một ai đó, đôi khi viện trợ nước ngoài không đáng tin cậy, có thể can thiệp vào nội bộ của đảng địa phương...", "bắt buộc mọi người phải lắng nghe kiểu xây dựng kinh tế theo phương lệnh, và có thể áp đặt chính trị". Mao có vẻ hơi kích động. Sau đó, ông trích dẫn Trung Cộng đã chiếm huyện Tĩnh Tây của Việt Nam làm ví dụ. Mao muốn vận hành và tiếp cận chỉ cho Hồ Chí Minh biết mối quan hệ này như "cha và con". Nó phải bày tỏ hết "tình đoàn kết tự phê bình-thống nhất" đó là một phương pháp tiếp cận với Trung Cộng. Ông nói thêm: "Chúng tôi cần sự thật và tính trung thực giữa người Cộng sản với nhau."
Quan điểm của Hồ và Mao trên nguyên tắc đồng thuận, nhưng "những
phương thức được thông qua bởi các đồng chí Trung Quốc, đôi khi, dường như
không hiểu cùng quan điểm hay suy nghĩ của các đồng chí trong hai chính phủ, vì
vậy hiệu quả chưa phải là tốt." Mao nói tiếp: "Chúng ta cũng nên
chú ý đến những lời chỉ trích của Quốc tế Cộng sản." Hồ Chí Minh minh họa
thêm quan điểm của mình: "ví dụ, mời mọi người hút thuốc, khói thuốc lá
làm hài lòng người khác, và mọi người sẵn sàng chấp nhận, nếu
"vãng trác tử thượng nhất" [2] Mao Trạch Đông gật
đầu, đồng ý lời phát biểu của Hồ. Tại thời điểm này, mặt trời đã nhô lên khỏi
đường chân trời, hình ảnh bao la của biển rực sáng, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh
cởi áo khoác của mình, đi bộ dọc theo biển, nước xanh.
Đoàn đại biểu Quốc hội Việt Nam nhiệt liệt mời Mao Trạch Đông và
Quốc hội Trung Quốc tham dự lễ Quốc khánh Việt Nam. Mao Trạch Đông hài hước
nói: "Đồng chí Lưu Thiếu Kỳ phải đến mùa xuân năm sau mới tham dự được,
ông ấy cũng đang nợ tôi có thể vào mùa xuân năm tới chắc chắn sẽ đi, khoản nợ
này cũng nên thiết lập thời gian riêng cho bạn ...", "Làm thế
nào khí hậu ở đó thích hợp, nhiệt độ thấp nhất một vài độ?" Mao hỏi tiếp. "12
độ C".
Tiếp theo Nguyễn Xuân Thủy (阮春水) trả lời. "Không lạnh.
Chủ tịch có thể bí mật đi bơi ở sông Hồng." Mao nói một cách hài hước. "Không
được công bố, phải bí mật, bằng cách bạn thông báo, một chuyến thăm không chính
thức".
Hồ Chí Minh đến Trường Sa mục đích yết kiến Mao Chủ tịch, Hồ
thưa với Mao: "Tôi đến Trung Quốc, có ba mục tiêu: Thứ nhất, lời chúc mừng
đến Chủ tịch và các đồng chí Trung ương CPC nhiều sức khỏe. Thứ hai đại diện Đảng
Lao động Việt Nam, nhân dân Việt Nam lòng biết ơn Đảng Cộng sản Trung Quốc và
nhân dân Trung Quốc, Cảm ơn tất cả những viện trợ cung cấp cho chúng tôi chống
lại ngụy quyền Sài Gòn (VNCH). Thứ ba lời chúc mừng Trung Quốc thử nghiệm thành
công bom nguyên tử thứ hai".
Mao Trạch Đông cười ngạo nghễ trước cái chết của dân tộc Việt Nam,
ông cho biết: "Điểm đầu tiên, điểm thứ ba Tôi chấp nhận, tuy nhiên điểm thứ
hai không thể chấp nhận, cảm ơn những người Việt Nam, không phải bạn cảm ơn
chúng tôi." Hồ Chí Minh nhấn mạnh: "Chúng tôi muốn cảm ơn Mao Chủ
tịch không chỉ có cái nhìn cá nhân của tôi lúc này mà tất cả người Việt cũng
như vậy..." Hồ Chí Minh cho biết thêm: "Chúng tôi giữ những mối quan
hệ thực sự và muốn phụng sự mẫu quốc (Trung Quốc) xem giữa hai nước có một tình
huynh đệ thực sự, nhân dân hai nước là một."
Mao Trạch Đông xác định: "Dù đối phương xé kè (Hoa Kỳ), làm
ngập nước nhiều nơi, toàn Đảng, chính phủ Trung Quốc và người dân vẫn kiên quyết
nghiền nát kẻ thù." "Chúng tôi đã lấy quyết định không đánh bại Hoa Kỳ
là xấu hổ. Chúng tôi đang chuẩn bị để chiến đấu cho năm năm, 10 năm, 20 năm.
" "Hoa Kỳ không thể chơi trên 20 năm. Bạn không thể giành chiến
thắng Hoa Kỳ, tuy nhiên bạn sẽ giành chiến thắng nhiều nhất là mười người Mỹ".
Mao Trạch Đông phân tích tiếp: "Hoa Kỳ đưa đến mười người,
chúng ta không phải lo lắng, có thể đánh bại, bởi chúng ta không chỉ có quân đội
thường trú trên đất Bắc Việt Nam, có cả chiến tranh biển người, du kích, khí hậu,
đỉa, ong, kiến, đầm lầy và đồng minh Quốc tế Cộng sản. Chúng ta cũng có một hậu
phương rắn hổ mang đó là Trung Quốc".
Hai nhà lãnh đạo thảo luận tình hình chiến trường Việt Nam, cụ thể
vấn đề chiến lược và chiến thuật. Tầm nhìn của họ, nhắm vào cướp toàn lãnh
thổ Việt Nam mà không gặp đầy khó khăn trước mắt, người Cộng sản luôn luôn chú
ý cách mạng lạc quan và tự tin giành chiến thắng, dù phải trả mọi giá.
Tại bữa ăn tối, Mao Trạch Đông đột nhiên mọc lên một ý tưởng lạ
lùng, nói với Hồ Chí Minh: "Tôi nghĩ rằng bạn thường xuyên bí mật đến Bắc
Kinh để báo cáo những hồ sơ cần thiết", "Bạn sẽ được chào đón tử
tế, nhưng bây giờ tình hình kẻ thù thường đánh bom chúng ta trước nhất cần thí
vài vạn quân có thể đối phó với chúng". Chu Ân Lai nói: Sở dĩ đề nghị Hồ
bí mật đến Trung Quốc vì sự an toàn cho Mao Chủ tịch.
Hồ Chí Minh không đồng ý với Chu Ân Lai nói: Một nguyên thủ quốc
gia mà đi đêm như kẻ cướp, thấy có hèn không?
Chu Ân Lai đáp: "Từ bao lâu vị trí của bạn luôn như vậy, bởi
bạn là người Trung Quốc".
Mao Trạch Đông phát biểu cắt ngan quan điểm của Hồ-Chu: "Tôi
chỉ muốn xem các vụ đánh bom mà trong nhiều năm đã không thấy các vụ đánh
bom". Mao vẫn bướng bỉnh nói tiếp: Bạn Hồ Chí Minh nên biết, không thể thỏa
hiệp về vấn đề này, do đó, bạn đích thân đến Bắc Kinh sẽ thấy tình hình tốt hơn
một chút."
Trong tâm trí tuệ của Hồ Chí Minh đã hiểu, nhưng vẫn nói:
"Như vậy rất tốt, ngay bây giờ, tôi chỉ muốn máy bay Mỹ ném bom hàng chục,
hàng trăm lần xuống Việt Nam, đó không phải là chiến tranh với tôi mà là Trung
Quốc. Bây giờ cũng đã đến lúc tôi và quý đồng chí cùng đóng cửa bàn đến bí mật
chiến tranh".
Hồ Chí Minh vẫn khẳng định: "Trung Quốc là mục tiêu của Hoa Kỳ,
mà trẻ em Việt Nam đã nói với bạn điều đó." "Phải biết Trung Quốc
đang ngụy trang như một chuyên gia giúp Việt Nam nhưng sự thật là kẻ gây ra chiến
tranh để thụ hưởng."
"Làm thế nào ưa thích tất cả những gì chúng gây ra cùng một
lúc quá phức tạp, rồi đổ trên đầu một người khác. Vì vậy thời gian thích hợp,
tôi sẽ yêu cầu quý đồng chí viện trợ nhiều hơn và cho phép tôi thực hiện chấm dứt
chiến tranh bằng biển người". "Tôi chỉ muốn như thế ngay bây giờ." "Và
xem tình hình như thế nào hầu thiết lập một chính sách mới cho toàn cõi Việt
Nam."
Quan điểm của Mao Trạch Đông liên tục sụt giảm nản lòng, tuân thủ
kiên định các nguyên tắc mà Hồ Chí Minh vừa phát biểu. Nhưng ai có thể
nghĩ rằng Trung Quốc tạo cuộc chiến chống Hoa Kỳ, Việt Nam chỉ là trái độn sau
khi hoàn thành ý chỉ của Mao. Mao không đủ thời gian để nhận được các yêu cầu của
Hồ Chí Minh, trong chuyến thăm lần này cho thấy Trung Quốc sử dụng nước Việt
Nam làm thử nghiệm chế độ Công sản hải ngoại. Cho đến nay người Việt Nam không
biết điều này!
Quê hương yêu dấu và con người Việt Nam, có lẽ không còn nữa, bởi
thị trường bành trướng văn hóa Hán, do Hồ Chí Minh du nhập đã phủ hết mọi nẽo
đường đất nước và xóa trong lòng người Việt một thứ văn hóa dân tộc Việt, muôn
đời sau nhất định hối tiếc. Trung Cộng đến đâu đều phải trả giá và lòng vị tha
của cướp đều đi đôi dối trá, đối với dân tộc Việt Nam, bày tỏ lòng biết ơn chân
thành Hồ Chí Minh đó là một Hán giang trá hình người Việt Nam.
Vào tháng 5 năm 1979, Hoàng Văn Hoan đã xuất bản một bài báo nhắc
lại rằng: "Kể từ tháng 10 năm 1965, theo yêu cầu và thỏa thuận của Hồ Chí
Minh giữa chính phủ hai nhà nước Trung Cộng-Việt Cộng. Trung Cộng tăng khoản viện
trợ cho lực lượng phòng không, kỹ thuật, đường sắt, hậu cần và hơn 30 triệu
binh sĩ Trung Cộng vào miền Bắc Việt Nam. Đồng chí Trung Quốc bắn hạ nhiều máy
bay đối phương, xây dựng hàng ngàn km tuyến đầu đường giao thông, đảm bảo con
đường chiến lược hoạt động tốt.
Trước đó vào năm 1970 đã có hàng mười ngàn (10.000) lính Trung Quốc
chết trong đất của Việt Nam, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, các lực lượng này rút
về Trung Quốc chỉ để lại một số lớn cán bộ nhập tịch Việt Nam. Trong chiến
tranh, Trung Quốc đã viện trợ cho Việt Nam những trang thiết bị vũ khí trị giá
trên $ 20.000.000.000 (hai mươi tỷ đô la Mỹ) đứng đầu viện trợ trong khối Cộng
sản. Hải quân, Không quân và các lực lượng dân quân du kích hơn 200 (hai trăm)
triệu vũ khí nhẹ và nặng, đạn dược, vật tư quân sự khác, đến 100 (một trăm) nhà
sản xuất và cửa hàng sửa chữa trang thiết bị cho Việt Nam, 300 (ba trăm) triệu
mùng mềnh, hơn 30.000 chiếc xe, và như vậy. " "Trung Quốc giúp
Việt Nam xây dựng hàng trăm km đường sắt, cung cấp đầu máy xe lửa, toa xe phục
vụ quân sự." "Trung Quốc viện trợ cho Việt Nam hơn 5 (năm) triệu tấn
ngũ cốc."
Ngày 18 tháng 5 năm 1960 Quảng Tây, Vi Quốc Thanh (Wei
Guoqing) chúc sinh nhật Hồ Chí Minh 70 tuổi [3]. Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Hồ Chí Minh sùng bái nhà lãnh đạo tối cao Mao Trạch Đông, những lời
báo cáo luôn tôn trọng và chân thành với Trung Cộng. Trong tháng 5 năm
1960, ngày sinh nhật của Hồ Chí Minh 70 tuổi, tổ chức tại Quế Lâm, mặt khác có
diệp tham gia vào các hoạt động cách mạng của Đảng Cộng sản Trung Quốc, mặt khác là đểchuẩn bị cho chiến tranh Việt Nam. Hồ Chí Minh viết một bài
thơ ca ngợi hết lời nhân dân Quế Lâm và Bát lộ quân Trung Quốc [4] . Nguồn: Tài
liệu Huỳnh Tâm.
Trung Quốc có thể tự túc dầu hỏa, cố gắng cung cấp cho Việt Nam gần
hai triệu tấn xăng dầu, cũng hỗ trợ cho Việt Nam hơn ba ngàn cây số đường ống dẫn,
vì vậy Việt Nam có thể đặt đường ống dẫn xăng dầu từTrung Quốc đến miền Nam Việt
Nam. Trung Cộng viện trợ tiền mặt trên 100 (trăm) triệu đô la cho Việt Nam. Cung
cấp nhu cầu cần thiết hàng ngày cho cuộc chiến Việt Nam theo chủ trương của
Trung Cộng.
Trung Quốc cho rằng Việt Nam giống như một trái phiếu tình hữu nghị,
các dân tộc Trung Hoa và Việt có cùng thế hệ với nhau. Đặc biệt thời hiện
đại, cuộc đấu tranh chống Pháp, chống Nhật Bản gây hấn miền Nam Việt Nam, tình
hữu nghị giữa nhân dân hai nước củng cố và phát triển, quan hệ chủ-tôi-tớ song
phương chặt chẽ, trao đổi trở nên thường xuyên; Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh gần
như "tình đảng tình anh em", khéo hỗ trợ lẫn nhau.
Vào năm 1959, Hồ Chí Minh đã nhiều lần bí mật đến Trung Quốc. Ông
với các nhà lãnh đạo Bắc Kinh thường xuyên tiếp xúc tình bạn sâu sắc, gần gũi,
họ thể hiện "tình đồng chí và tình anh em" trong lòng Hồ cảm thấy ấm
áp và những nụ mỉm cười ranh mãnh. Những nơi Hồ đã từng đến, gồm lãnh thổ
Tân Cương (新疆), Tửu Tuyền (酒泉), Lan Châu (兰州), Tây An (西安) Lư Sơn (Lushan-庐山) và Bắc Kinh (北京) v.v... Ông đã tiến hành một
thời gian dài và những khoảng cách cuộc du lịch viếng thăm khắp quê hương tổ quốc
của mình.
Ngày 01 tháng 8, Hồ Chí Minh sống tại Lư Sơn, nhìn thấy mặt trời mọc
từ mặt phẳng đem lòng cảm xúc, ánh sáng của bầu trời quê hương, những ngọn đồi,
với những tia sáng ngoạn mục. Về đến khách sạn, ngẫu hứng viết một bài bài
thơ ngôn ngữ mẹ đẻ Trung Quốc: "Nhìn vào khung cảnh Thiên Sơn
(Tianshan) thật đẹp, núi Tử Hà (Daisy) tuyết giữa đầu Thanh Sơn, mặt
trời triều dương bốc lửa đỏ, mười ngàn ánh sáng màu đỏ cả thế giới." [5]
Sau khi về đến Việt Nam, Hồ có những giai điệu viết một ấn phẩm du lịch dài hạng
trên quê hương Trung Hoa.
Năm 1960, vào một buổi chiều, Hồ Chí Minh đọc bài thơ "độc tú phong hòa lô địch nham"
(独秀峰和芦笛岩) vui vẻ bước lên thổ cẩm Điệp Thải Sơn, nhìn tổng quan
phong cảnh đẹp. Dòng du thuyền trên sông nhè nhẹ trôi qua Quan Nham.
Hồ Chí Minh và các đảng bỏ thuyền hạ cánh cho vào hang động, thưởng thức phong
cảnh núi đá vôi Thuyền Để Dương Sóc (船抵阳朔), Hồ Chí Minh đi mạnh mẽ lên sàn nhà vọng giang, nhìn ra
khung cảnh Dương Sóc (阳朔), tay cầm bút viết năm ký tự
Trung Hoa "Dương Sóc cảnh tuyệt đẹp". Nguồn: Tài liệu Huỳnh Tâm.
Trong buổi sinh nhật của Hồ Tập Chương, Mao Trạch Đông nhắc lại
ngày khai sinh tên Hồ Chí Minh, một bút danh xuất hiện cuối năm 1938, như một vỏ
bọc không ai có thể nhận dạng người lính Bát lộ quân tại Quế Lâm, nắp dưới bóng
của Văn phòng Bát lộ quân Quế Lâm do Diệp Kiếm Anh (Ye Jianying) lãnh
đạo. Từ đó người cộng sản có tên Hồ Chí Minh hoạt động ở Việt Nam, chủ động
thiết lập các căn cứ, văn phòng Việt Minh tại Quế Lâm, khởi đầu hoạt động công
tác văn hoá, Ủy ban Giải phóng Quốc gia Việt Nam, nhiều người trong số các nhà
lãnh đạo đầu tiên của Việt Nam đã đến Quế Lâm tham gia phong trào cách mạng. Cuối
tháng 12 năm 1940, Hồ Chí Minh và những người Cộng Sản rời Quế Lâm, nhưng Hồ
Chí Minh vẫn còn nằm trong nguồn máy đấu tranh cách mạng nhân dân Trung Quốc, Hồ
và Mao đóng kịch hai vai giả mạo "tình bạn Việt Nam-Trung Quốc" để
toát lên một hương vị lâu dài trong cuộc chiến, chuẩn bị cướp chính quyền lập
chế độ Cộng sản trên đất Việt Nam. Thực chất, chiến binh Việt Cộng toàn
người dân Quế Lâm và Hồ Chí Minh là một tổ chức mang danh cách mạng Việt Nam
cho có tính cách quý giá, thành phần lai lịch bất hảo Quê Lâm trở thành nhân chứng
tốt nhất cho tình hữu nghị giữa nhân dân hai tổ chức Việt Minh-Trung Cộng.
Mao Tạch Đông và các nhà lãnh đạo Trung Cộng ban lời chúc mừng cho
nhau, ca ngợi ví Hồ Chí Minh là "một máy bay Quốc tế Cộng sản di chuyển
chiến đấu xuất sắc, người đồng chí anh em thân thiết nhất của Trung Cộng."
Đồng thời, Chủ tịch Mao, Thủ tướng Chu Ân Lai và Trần Nghị (Chen Yi) cũng
gửi một Bộ trưởng Ngoại giao thực hiện một chuyến đi đặc biệt chúc mừng ngày
sinh của Hồ Chí Minh, với bài văn chúc mừng được viết thành bốn câu thơ:
"中越相依如唇齿,
后方前线互支援.
一柱南天欣顽健,
英雄肝胆福寿全."
Tạm dịch:
"Trung-Việt phụ thuộc như môi với răng (Trung Việt tương ỷ
như thần xỉ)
Hậu phương tiền tuyến chi viện hỗ trợ. (Hậu
phương tiền tuyến hỗ chi viện)
Một cột phía nam vui vững mạnh (nhất trụ nam thiên hân ngoan kiện)
Gan mật anh hùng tuổi phúc thọ. (anh hùng can đảm phúc thọ toàn)
Ngày 1 tháng 7 năm 1961, Hồ Chí Minh tham dự lễ kỷ niệm lần thứ bốn
mươi ngày thành lập Đảng Cộng sản Trung Quốc, ông viết một bài báo "cách mạng
Trung Quốc và cách mạng Việt Nam," (中国革命与越南革命– Trung quốc cách mệnh dữ Việt
Nam cách mệnh) đánh giá cao quan hệ hữu nghị giữa Trung Quốc-Việt Nam, ca ngợi
"ân sâu nghĩa nặng, tình yêu lâu bền tinh thần thân thiện như câu chuyện
tình Lưu Phương." [6]
Huỳnh Tâm
Chú thích:
[1] "diễn giảng hồ chí minh thị chứng
thật tuyệt đối trung tâm đích phó nhân nghiệp chủ"
(演讲胡志明市证实绝对忠心的仆人业主)
[2] "往桌子上一" con người sinh ra có 4
điều trên hết: Kiến thức, ngôn ngữ, quy tắc, nghi thức.
[3]"diêu vọng thiên san phong cảnh hảo,tử hà bạch tuyết bão thanh san.
Triêu dương sơ xuất xích như hỏa, vạn đạo hồng quang chiếu thế gian."
(遥望天山风景好, 紫霞白雪抱青山. 朝阳初出赤如火, 万道红光照世间).
[4] 1960 niên, 5 nguyệt, 18 nhật, hồ chí minh 70 thọ thần thì dữ vi quốc thanh tham quan
Nghiễm Tây tự nhiên bác vật quán
(1960年5月18日, 胡志明70寿辰时与韦国清参观广西自然博物馆).
[5] hồ chí minh tả thi tán mĩ quế lâm
(胡志明写诗赞美桂林)
[6] cao độ bình giới trung việt lưỡng quốc đích hữu hảo quan hệ, xưng tụng tha thị “ân thâm, nghĩa trọng,
tình trường. hữu hảo tinh thần vạn thế lưu phương (高度评价中越两国的友好关系, 称颂它是“恩深,义重,情长.友好精神万世流芳).