“…Trong nghiên cứu, những nhà khoa học đã tìm thấy người Cộng
sản nào cũng có tên tuổi giả, ngày sinh, ngày tử, nghề nghiệp, và cả địa chỉ
chưa bao giờ thực, cũng như đảng viên "mất tích" họ xem như
chưa bao giờ hiện hữu trên đời…”
Lời bộc bạc của tác giả: - Chúng tôi dành nhiều thời gian đi tìm quá khứ
của Hu Zhiming, từ một tên vô lại sử dụng khéo vặt, thủ thuật ma đầu lừa đảo
để đạt mục đích cá nhân mà quên đi tinh thần nhân bản cũng như quyền sống con
người, tệ hại hơn bóp nghẹt môi trường sống nhằm dần dần thủ tiêu cả
một dân tộc.
Cho đến ngày nay dân tộc Việt Nam vẫn chưa được bình tĩnh và không
có khả năng nhận diện sự độc ác cao ngất trong thời đại chế độ Cộng sản toàn trị
do Hu Zhiming du nhập mà lịch sử cổ kim Việt Nam chưa từng có!!
Hu Zhiming học được Mao Trạch Đông thủ đoạn trưng thu lương
thực của toàn dân đưa đến nạn dói của năm Ất Dậu (1945) trên 2 triệu người dân
chết đói. Nguồn ảnh: Võ An Ninh.
Dân tộc Việt Nam một nạn nhân của Hu Zhiming phải trải qua
những sự kiện đau lòng đã được chứng minh qua chế độ Hu Zhiming, những cải cách
ruộng đất 1954-1955. Tổng cộng 295.274 nạn nhân trong đó có 172.008 bị giết, 123.266
nạn nhân xét xử không minh bạch. Trên 3.563 làng xã với mười triệu (10.000.000)
nhân dân, cải cách ruộng đất theo quy định tỷ lệ 5,68%, một con số cho phép giết
người tùy tiện. Tỷ lệ này được các trưởng đội cải cách ruộng đất thi hành một
cách vô pháp luật, như một cuộc hận thù vay trả máu "truy bức địa chủ trên
5% như một qui định bắt buộc của đảng Cộng sản đề ra" [1]
Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945-2000) công bố số liệu cải
cách ruộng đất 1954-1955. Tổng cộng 295.274 nạn nhân bị giết hại, dướichế độ Hu
Zhiming. Nguồn ảnh: Lịch sử kinh tế Việt Nam.
Trên 2 triệu người dân chết đói năm Ất Dậu (1945-1945)
chính chế độ Hu Zhiming trưng thu, cào sạch, quét hết lương thực đưa đến tình
trạng cả miền Bắc rơi vào tình trạng đói, trong khi ấy Nhà nước Cộng sản chạy tội
tuyên truyền do Nhật và Pháp. Cũng trong năm 1955 đảng Cộng sản trưng thu của
nhân dân trên 80 triệu tiền Đông Dương, và 652kg vàng trong một Tuần Lễ 1945.
Trong chiến tranh Hu Zhiming đốt cháy hơn 1 triệu thanh niên "sinh Bắc tử
Nam" tại đường mòn Trường Sơn. Đường mòn trên biển Hu Zhiming từ Hòn Gai tỉnh
Quảng Ninh chở vũ khí vào những mật khu Cộng sản theo ven biển miền Nam chết
trên 16.452 người. Những sự kiện trên cho thấy Hu Zhiming khát máu không thương
quý dân tộc Việt Nam. Chúng ta có nhiều giải pháp để đem lại độc lập cho đất nước
một cách hiệu quả hơn và phát triển đất nước phồn vinh. Cho đến ngày nay đất nước
vẫn chìm trong nghèo khó và tinh thần dân tộc ly tán vì vẫn thờ lạy một Hu
Zhiming! Huỳnh Tâm
* * *
Vào lúc 14 giờ, ngày 05/11/1942. Tại nhà tù Thiên Bảo (天宝) Quảng Tây, Hu Zhiming viết bản tường
thuật thứ hai (2):
- Quá trình hợp tác Quốc Dân Đảng-Trung Cộng (CPC) lần đầu
tiên trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc quyết định tham gia cùng với đảng Quốc
Dân Đảng trong tư cách "cá nhân Mao Trạch Đông" cho mục đích thực hiện
cuộc cách mạng dân tộc, đương sự dành thời gian tham gia ứng cử vào Ban Chấp
hành Trung ương Quốc Dân Đảng" thế nhưng ý đồ của Mao không thành, đến năm
1927 Tưởng Giới Thạch (Chiang Kai-shek và Mao Trạch Đông, bỏ rơi Tôn Dật Tiên
(Sun Yat-sen) thành lập chính sách "hợp tác Quốc-Cộng", thời điểm này
Trung Cộng tiếp cận thực hiện tiêu diệt những thành viên cao cấp của Quốc Dân Đảng,
rõ ràng muốn Dân Quốc yếu kém và thiếu nhân lực, dẫn tới sự hợp tác đầu tiên thất
bại. Chính quyền Quốc Dân Đảng đáp trả lại tử và hình bà Dương Khai Tuệ
(Yang Kai Hui-杨开慧) vợ của Mao Trạch Đông vào năm 1930 ở tỉnh Hồ Nam. Chiến
tranh Trung-Nhật nổ ra, và sự cố Tây An, Trung Cộng thiếu an ninh, lãnh đạo Đảng
Cộng sản Trung Quốc với Quốc Dân Đảng Trung Quốc, hợp tác lần thứ hai thành
hình một "Mặt trận thống nhất quốc gia chống Nhật Bản".
Ảnh Tưởng Giới Thạch và Mao Trạch Đông chụp
chung trong buổi đàm phán Quốc-Cộng
tại Trùng Khánh. Nguồn: Huỳnh Tâm. [2]
Tôi (Hu Zhiming) ảnh hưởng sâu sắc tư tưởng Maoist, những
gì học được nơi Mao nhất định sẽ thực hiện tại Việt Nam. ĐCSTQ chính thức đánh
giá Mao Trạch Đông được xem là nhà chiến lược quân sự lớn của Trung Cộng. Ngày
7 tháng 8 năm 1927, cuộc họp Trung ương ban hành tuyên bố "Không quyền lực".
Đến tháng 9 năm 1927, cuộc nổi dậy vào mùa Thu "Không quyền lực" của
lực lượng vũ trang Hồng Quân, tiếp tục phát triển đấu trang cách mạng, tiếp nối
lực lượng công nhân và nông dân dẫn quân vào tỉnh Cương Sơn (Jing
Gangshan-井冈山).
Ngày 29 tháng 9 năm 1927, Mao Trạch Đông thành lập lực lượng
"Ba Bay thích ứng", dưới sự lãnh đạo của quân đội Trung Cộng tiêu diệt
những người bất đồng chính kiến khác quan điểm đảng Cộng sản.
Tháng 10 năm 1930 đến tháng 9 năm 1931, Chu Đức (Zhu De) đề
xuất chiến thuật "bao vây thành phố và chống bao vây".
Tháng 1 năm 1935, Mao Trạch Đông chủ trì cuộc họp Zunyi,
Trung Cộng phát động lực lượng quân đội cho cuộc chiến tám (8) năm. Mao Trạch
Đông chủ yếu tránh xung đột trực tiếp với người Nhật, chú ý mọi tích cực phát
triển sức mạnh quân sự, lực lượng vũ trang của Đảng, chuẩn bị thử nghiệm cuộc
chiến Vạn Lý Trường Chinh, triển vọng quân đội phát triển hàng triệu binh sĩ, để
trở thành Quân đội Cách mạng Trung Quốc hùng mạnh, với ý định trong tương lai
giành chiến thắng đặt cơ sở quân sự hàng đầu.
Mục tiêu chiến tranh của Mao là giải phóng và loại bỏ các lực
lượng Quốc Dân Đảng ở phía bắc sông Dương Tử. So với cùng thời kỳ nay quân
đội muốn "chính sách của Đảng cần chiến thắng Nhật Bản để xoay đổi tình
hình hiện nay đang yếu", quan trọng nhất "Cuộc chiến tự vệ đập vỡ tấn
công vào quân đội Tưởng Giới Thạch (Chiang Kai-shek), cường độ của lực lượng địch
đang vượt trội so với tiêu diệt kẻ thù còn thấp, lấy quyết định "năm thứ
hai mở cuộc chiến tranh tiếp cận chiến lược giải phóng".v.v...
Quốc Dân Đảng đã từng đánh giá đúng điểm Mao Trạch
Đông "Những tên cướp Zedong", sự thật như thế, và băng đảng
"Mao-Zhu" (Mao Trạch Đông và Chu Đức) cũng đã khẳng định khẩu hiệu
" Zhu Zhaomao" (đảng cướp Chu-Mao).
Theo kế hoạch hành động của Mao Trạch Đông nhằm tiến lên viễn
cảnh quân đội tiếp tục hùng mạnh, đương sự chuẩn bị đẩy nhân dân Trung Hoa vào
cuộc Cách mạng Văn hóa thanh trừng nội bộ, khai tử đối phương (Tưởng Giới Thạch).
Mao Trạch Đông muốn thiên hạ vinh danh mình lãnh tụ "người thầy vĩ đại,
lãnh tụ vĩ đại, chỉ huy vĩ đại, người lái tàu vĩ đại" (bốn vĩ đại),
"vị cứu tinh vĩ đại của nhân dân Trung Quốc", "Trái tim người của
mặt trời đỏ" v.v... Tôi (Hu Zhiming) cho rằng phóng cách của Mao Trạch
Đông đủ đào tạo một người như tôi trở thành đệ tử trung thành Maoist.
Nhà tù Trung Hoa Dân Quốc ưu đãi tù nhân chính trị Hu
Zhiming, ăn no đủ nên mập ra, da thịt
trắng hồng hào. Mỗi khi ra ngoài, nhà tù lấy khóa số tám (8) cùm chân
Hu Zhiming, và cho khoác áo ấm (manteau). Nguồn ảnh: Anh ninh Quốc Dân Đảng. [3]
Mao Trạch Đông thổi phồng thành tích chống Nhật. Nhưng thật
ra lực lượng Cộng sản của Mao trong cuộc chiến thường tránh xung đột trực tiếp
với người Nhật, vì mục đích tiết kiệm lực lượng quân đội, phát triển sức mạnh,
và tích cực mở rộng phạm vi ảnh hưởng cho tương lai, chuẩn bị giành chính quyền,
chiếm nhà nước. Áp lực quân sự lớn của Trung Cộng buộc Quân sự Cách mạng
Quốc gia Tưởng Giới Thạch (Chiang Kai-shek) phải chuyển giao nhà nước cho Trung
Cộng lãnh đạo.
Những hoạt động của Mao Chủ tịch cho trong tôi (Hu Zhiming)
lớn lên từ bãi lầy lội Maoist, nuôi tôi khôn lớn trong văn hóa cách mạng
Maoist. Ban tuyên giáo không khác phòng Thương mại chính trị Trung Cộng. Mao Trạch
Đông sống nhờ biết cách lừa đảo, tất nhiên tôi là đệ tử chịu nhiều ảnh hưởng
không phải ít.
Tôi (Hu Zhiming) đã nói chuyện với bạn bè trong quân đội Nhật
Bản tại biên giới Việt Nam-Trung Quốc, quân đội Nhật Bản xâm lược Trung Quốc chỉ
chiếm được một nửa của Trung Quốc, bởi người Trung Quốc chúng tôi không thể
đoàn kết chống lại bạn, Đảng Cộng sản Trung Quốc không thể giành chiến thắng từ
hôm nay bởi tương lai nhất định thay đổi. Hiện nay quân đội Nhật Bản đối với
chúng tôi là một người thầy tốt, và đất nước tôi thế nào cũng có kết quả bởi thầy
Nhật Bản kiểm soát Trung Quốc. Quan tâm lớn của tôi (Hu Zhiming) người dân
Trung Quốc chưa thể nắm giữ quyền lực ngay bây giờ, và nếu không có Nhật Bản
chúng tôi không thể nắm bắt quyền lực trong nay mai".
Cách mạng Văn hóa chưa mang lại sức mạnh lớn cho Trung Quốc,
vì vậy văn hóa và giáo dục của Trung Quốc không thể phá hủy: Đại nhảy vọt và giới
trí thức chống hữu khuynh ngăn chặn các tranh luận học tập bình thường, một số
ngành khoa học xã hội đã bị hủy bỏ; nhiều cán bộ lãnh đạo, trí thức và người
dân phải chịu đựng mức độ khác nhau của cuộc cách mạng.
Tuy một số lượng lớn các di tích văn hóa đã bị phá hủy, do
thế hệ người Trung Quốc thường không thể nhận được giáo dục bậc cao của cách mạng,
dẫn đến một sự đổ vỡ kiến thức ảnh hưởng đến sự phát triển tiếp theo của
Trung Quốc. Mao Trạch Đông đàn áp cách mạng phản cách mạng, chủ trương
phong trào chống lại thị trấn, và các lý do khác, đã hành quyết gần một triệu
người, gây ra một số lượng lớn người chết không bình thường đổi lại thống nhất
Trung Quốc trong tương lai. Mao Trạch Đông được coi là một trong ba nhà độc
tài của thế kỷ 20 những Hitler, Stalin song song chuyên chính của giai cấp vô sản
"một đảng độc tài", người ta cũng chỉ trích Mao là một người độc tài
có như thế mới cai trị được Trung Quốc hay Việt Nam.
Mao Trạch Đông và trí thức
Thái độ của Mao Trạch Đông đối với trí thức cho thấy những
đặc điểm ở các giai đoạn khác nhau. Trước khi chưa cầm quyền Đảng Cộng sản
Trung Quốc, Mao Trạch Đông đã trở thành nhà trí thức như một phần quan trọng của
mặt trận thống nhất, nhưng có một sự thay đổi lớn trong sức mạnh, Mao vạch ra
cho mình một chính sách trí thức.
Năm 1939, Mao Trạch Đông xuất bản một cuốn sách mang tựa đề
"Sự hấp thụ khối lượng của trí thức." Trong những năm 1930 và
1940, một số lượng lớn trí thức và sinh viên trẻ đã đến Yan'an từ các Quốc gia
trên thế giới và vùng Zambia.
Năm 1942 Mao Trạch Đông ở Diên An xuất bản "Yan'an Diễn
đàn". Đây là một biểu tượng chủ thuyết Maoist. Hu Zhiming muốn phớt lờ câu
chuyện về sáng tạo văn học và nghệ thuật của thời kỳ này. Sự thật chính
Mao Trạch Đông là kẻ độc đoán áp đạt giai đoạn cách mạng vào lịch sử văn hóa
nghệ thuật Trung Quốc. Cách mạng văn hóa nhấn mạnh nghệ thuật nhằm phục vụ
cho Đảng. Nó đóng một vai trò thống nhất tư tưởng, giáo dục nhân dân. Mao
Trạch Đông đã thông qua một chính sách cơ bản "đoàn kết, giáo dục, cải
cách, trí thức". Những khái niệm trí thức của Mao Trạch Đông cho thấy
một xu hướng cách mạng chung chung. Thực chất Cách mạng Văn hoá có âm mưu khủng
bố giới trí thức, một số người còn gọi nó là "giết hại những lời chỉ
trích", bởi có nhiều nhà văn những Tian Han, Fu Lei và Lao Cô chết bờ
chết bụi v.v...
An Ninh Quốc Dân Đảng để lại lời phê:
- Hu Zhiming không thể che khuất tính thiết yếu của Mao Trạch
Đông và của chính đương sự, tội đồ của đất nước Trung Quốc. Thói quen của người
Cộng sản không làm nên hạnh phúc cho dân tộc, chính nốt ruồi ở cằm của Mao Trạch
Đông thể hiện cá tính ăn thịt người, cũng như Hu Zhiming những tên nghiện quyền
lực và chũ nghĩa cá nhân, sớm hay muộn đương sự sẽ có những vấn đề nghiêm trọng
vì bản chất phi nhân đạo. Họ đã trở thành những ngọn núi không cho phép nhân
dân vượt qua. Họ là những người đàn ông bí mật đến mức khó ai biết được sự nham
hiểm. Những hành động của họ khó tha thứ vì tư tưởng và lời nói bất nhất trong
cuộc sống bình thường. Họ mang nhiều bí danh của những con người tình báo gian
xảo. Lòng dạ tàn ác của họ không thay đổi khi giết người tập thể, và những kẻ
thù của họ ngay trong đảng Cộng sản không ít... bởi vì họ sát hại quá nhiều
người. Staline, Mao Trạch Đông đều dùng chính sách thanh lọc, riêng Hu Zhiming
thuộc thành phần đệ tử hứa hẹn, khi có dịp sẽ bắt tay vào việc không thua đảng
trưởng. Về mặt con người, chúng ta không thể nào giải thích nổi người Cộng sản
khi họ giết người, họ không hề bỡ ngỡ. Người Cộng sản không muốn nhắc đến những
cuộc hành quyết dã man, và họ cũng chưa bao giờ nhận lỗi.
Đảng Cộng sản luôn nhân danh tinh thần đoàn kết dân tộc, để
hạ thấp tầm mức nghiêm trọng của những trang sử đen tối đó.
Trong nghiên cứu, những nhà khoa học đã tìm thấy người Cộng
sản nào cũng có tên tuổi giả, ngày sinh, ngày tử, nghề nghiệp, và cả địa chỉ
chưa bao giờ thực, cũng như đảng viên "mất tích" họ xem như chưa bao
giờ hiện hữu trên đời. Thực ra chính họ thanh trừng nội bộ hay những sát hại bí
mật hàng loạt người khi hết sử dụng. Đảng Cộng sản tự hào sáng tạo được "Cỗ
máy thanh trừng hoạt động với công suất tối đa".
Hạnh Đường, 29/1/2018
Huỳnh Tâm
Ghi chú:
[1] Lịch sử kinh tế Việt Nam 1945-2000) do Viện Kinh Tế Việt
Nam XB. Trang 85-86, Tập II).
[2] Fairbank, Feuerwerker Mã; Liujing Kun dịch Lịch sử
Cambridge của Trung Quốc ở Bắc Kinh trong tập tiếp theo 1912-1949: Trung Quốc
Xã hội Khoa học Press, 2007: 660. Các. ISBN 978-7-5004-1406.
[3] Trung tâm nghiên cứu Trung ương Đảng, biên tập viên Văn
phòng Trung ương Các tài liệu chọn lọc từ sáng lập Đảng
( 1921-1949 ) Tập 17: Bắc Kinh: Nhà xuất bản Đại học Trung ương
2011: 302. ISBN 7-5073-3271 .