“...sau khi biến 36 phố phường đổ nát và cảnh đồng bào điêu linh, chính họ Hồ nhận lệnh từ Bắc Kinh, chủ ý mượn tay thực dân Pháp phá sạch thủ đô Thăng Long Việt Nam...”
Đảng CSVN phát động cuộc chiến 1946.
Ngày 19 tháng 12 năm 1946, Việt Minh châm ngòi thuốc súng chiến tranh với thực dân Pháp tại Hà Nội, lan rộng đến mọi nơi tỉnh thành, quận huyện. Những cố vấn CS Trung Quốc cùng đảng CS Việt Nam lượng định lại tình thế, nhận thấy bất lợi, hối hả bỏ chạy về Hà Đông, Thái Nguyên, Lào Cai v.v... họ về đóng quân tại căn cứ an toàn khu Việt Bắc.
Trước khi châm ngòi thuốc súng đảng CSVN tin tưởng quá trình hoạt động, xây dựng được các lực lượng quân dân chủ lực tại Hà Nội, kể cả các tỉnh thành, quận huyện, nông thôn. Những lý do đưa đến VM chạm súng quá sớm với thực dân Pháp tại Hà Nội, ngoài dự định "ăn cá bỏ vây":
- Theo kế hoạch những cố vấn CSTQ nhận định, đã đến lúc CSVN thực hiện đối lập với thực dân Pháp nhằm thử sức mạnh quần chúng ôm chân CSVN tại chiến trường Hà Nội, họ tin tưởng vào lực lượng chủ lực Vệ Quốc Đoàn, và lực lượng dân quân Tự Vệ Thành. - CSVN luôn dùng vũ lực tìm bạn gây thù, Việt Minh cộng tác với thực dân Pháp, nhờ trang bị vũ khí, có cả thiết giáp, cho các lược lượng của Việt Minh, như Vệ Quốc Đoàn, Tự Vệ Thành, dân quân, đầy đủ phương tiện chiến tranh, cho phép họ tự hào sung mãn, chắp cánh khai chiến với các đảng đối lập tại Hà Nội như Việt Nam Quốc Dân Dảng, và Đồng Minh Hội, sự chiến thắng đó chẳng qua 2 đảng đối lập trên, chỉ có vũ khí để tự vệ không có vũ khí nặng phù hợp cho chiến tranh, bởi vậy trong hai ngày giao chiến Việt Minh làm chủ Hà Nội, hai đảng VNQDD và Đồng Minh Hội phải lưu vong. Nay CSVN tin tưởng nhơn, cho phép họ hy vọng độc quyền làm chủ nhân Hà Nội, không ngần ngại xoay ngược đầu súng mở cuộc chiến tranh với thực dân Pháp, lấy vũ khí thực dân Pháp phản bội thực dân Pháp, tuy nhiên cố vấn CS Trung Quốc đã có kế hoạch dự liệu trên an toàn, nếu chiến tranh không cân bằng lực lượng, Việt Minh phải rút lui tránh tổn thất nặng nề cho quân chủ lực.
CS Việt Nam hối hả bỏ chạy, chuyển quân vượt qua sông Hồng hứng đến Hà Đông, Thái Nguyên, Lào Cai v.v.. .họ về đóng quân tại căn cứ an toàn khu Việt Bắc. Nguồn: MSS.
Lực lượng Tự Vệ Thành dân quân trước giờ khai chiến, 30 ngày sau chỉ huy của họ biến mất ( Vệ Quốc Đoàn) trong hàng ngũ tự nó đưa đến quá nhiều tử vong. Nguồn: MSS.
Trước đây ai cũng nhớ ngày 2 tháng 9 năm 1945, CSVN cướp chính quyền Hà Nội, quân chủ lực của cố vấn CSTQ ồ ạt diễn binh đi đầu, vũ khí dương lên cao, quân đội chỉnh tề, háo hức đi qua phố Hà Nội, trông thấy hào hùng; thế nhưng đứng trước thuốc súng tháng 12 năm 1946, những lực lượng chính qui của CSTQ âm thần lặng lẽ biến mất tự lúc nào, không ai biết lý do bỏ chạy hay vì sợ nghinh chiến với thực dân Pháp sẽ bị lộ mưu đồ CSTQ tại chiến trường VN, thê thảm nhất không thấy chân dung CSTQ hào hùng như ngày nào! Hai sư đoàn quân chính qui CSVN trang bị vũ khí, xe pháo, đạn dược, súng cá nhân, mã tấu cũng đang di chuyển về hướng an toàn khu Việt Bắc, bỏ lại lực lượng dân quân thiếu kinh nghiệm chiến đấu trong các đường phố Hà Nội, đứng trước một sức mạnh quân sự của thực dân Pháp. Một chớp nhoáng hào hùng làm đẹp cho đảng CSVN nay biến mất để lại một Hà Nội điêu tàn.
Hà Nội đau thương quá, chỉ có lòng người nhẫn tâm như Hồ Tập Chương (HCM) mới phán lời hậu ý đã định theo kế sách Nhiên Đích (然的- Ngũ san định) ‒Khích động xã hội tranh chấp (鼓励社会纠纷‒ cổ lệ xã hội củ phân), một vô cảm chứ không vì yêu đất nước này, họ Hồ chạy về an toàn khu Việt Bắc bảo vệ thân lai lịch bí ẩn, quả nhiên họ Hồ thông minh đã học được của Mao Trạch Đông "Đấu tranh với người là niềm vui lớn" cho nên ông không ngại thôi thúc người khác đưa tên tuổi của ông vào huyền thoại, do đó tuổi thanh xuân thiếu kinh nghiệm như Tự Vệ Thành dân quân, chưa nhận thấy kẻ thù là ai, rội bốc hùng khí, không ngại tương lai để rồi lòng chan nước mắt cả cuộc đời.
Bản chất CS xưa nay vẫn thế, vì đảng CSVN không vì dân tộc Việt Nam, lần đầu tiên CSVN lộ ra chủ nghĩa không lương thiện đưa người dân Hà Nội kẹt trong thế trận của Hồ Tập Chương (HCM), chưa bao giờ thương tiếc Hà Nội sau khi biến 36 phố phường đổ nát và cảnh đồng bào điêu linh, chính họ Hồ nhận lệnh từ Bắc Kinh, chủ ý mượn tay thực dân Pháp phá sạch thủ đô Thăng Long Việt Nam.
Người dân di tản ra khỏi Hà Nội phải chịu cảnh màn trời chiếu đất.Nguồn: MSS.
Hà Nội đổ nát chôn 36 phố phường dưới gạch vụng, tro tàn, mọi tổn thất bay theo chân Việt Minh và thực dân Pháp.Nguồn: MSS.
Hà Nội vắng lặng bóng người, sau lưng chiến tranh còn lại thành phố ma. Nguồn: MSS.
Thủ đô Thăng Long biến thành bình địa.Nguồn: MSS.
36 Phố phường Hà Nội, chôn chung với xác người. Nguồn: MSS.
Mối tình Việt Minh và thực dân Pháp yêu nhau thật sự, ăn ở thắm thiết đến tháng 7/1946. Bỗng chớm nở bất hòa, cùng nhau xé hôn thú, cả hai chia tay hung bạo dùng vũ khí tranh chấp Hà Nội. Tuy 7 tháng tranh chấp (7/1946‒12/1946), mọi người chú ý nhất 2 tháng cuối cùng 11-12/1946, mới thực sự lửa chiến tranh nóng tại Hà Nội, khốc liệt từng giờ trải qua 60 ngày đêm.
Vệ Quốc Đoàn hả hê phá nát Hà Nội, sau 30 ngày tự rút quân, để lại lực lượng Tự Vệ Thành dân quân, chiến đấu đơn độc với thực dân Pháp. Nguồn: MSS.
Chiến tranh tại Hà Nội đưa đến kết quả khôn lường, với con số 1.520 Tự Vệ Thành tử thương. 2.151 thường dân tử vong, nhiều hầm trú ẩn chết cả nhà. Nguồn: MSS.
Tình báo CS Trung Quốc mỉa mai: "Mối tình 5 tháng, ăn cá bỏ vây". CSVN cho đâylà cuộc chiến đầu tiên, tuy thất bại nhưng đem đến tiếng vang lớn trên chính trường quốc tế, thực dân Pháp cũng không ngờ sự kháng cự mãnh liệt có tính quyết định thành bại của những quân cờ thí của CSVN (Tự Vệ Thành và dân quân).
Nghĩa trang 60 ngày, nhân dân Hà Nội nhớ mãi chiến tranh năm 1946. Nguồn: MSS.
Khói lửa Hà Nội ngút trời, thuốc súng mịt mù, nơi nào cũng hiện ra cảnh đổ nát hoang tàn, thường dân chết không kể xiết. Thành phố hoang vắng, tiếng gió gọi hú rờn rợn, khắp mọi nơi trong góc phố, ngõ hẻm cảm giác những âm binh dật dờ tru vọng hồn về, cảnh hải hùng này chỉ có Hồ Tập Chương (HCM) mới can đảm lấy quyết định kích động: "‒ Các em quyết tử để Tổ quốc quyết sinh…", chính câu nói không đúng thời linh đã đưa đến thôi thúc Tự Vệ Thành, dân quân quá khích, san bằng Hà Nội.
Vệ Quốc Đoàn chống đỡ trong tuyệt vọng, 30 ngày sau bí mật rút lui, bỏ rơi Tự Vệ Thành cùng dân quân chiến đấu bất đắc dĩ, tử thủ giao chiến với quân Pháp, lúc này thế cô, lại đứng giữa vòng vây, họ phải chiến đấu để sống còn, cứ bám vào nhà dân trong các đường phố, đánh vùi với Pháp đúng 60 ngày. Mọi sự thật đã phơi bày cho đến nay CSVN thú nhận Hà Nội đã điêu tàn vào năm ấy, thế nhưng một mặt khác CSVN tưởng rằng lịch sử không biết để rồi viết lên những luận điểm riêng của CSVN, mục đích che đậy, chạy tội, lừa dối, xem thường chứng nhân lịch sử Việt Nam.
Hà nội trở lại yên tĩnh trong miễn cưỡng, thành phố nơi nào cũng đổ nát, thực dân Pháp đổi vũ khí xương máu trở lại Hà Nội. Chiến tranh Việt Minh-Pháp đem đến cho thường dân Hà Nội chịu quá nhiều hư hao tài sản đến thương vong, phần lớn lực lượng thanh niên Tự Vệ Thành tử tương nhiều, do trang bị gia tài vũ khí phế thải của thực dân Pháp. CS Trung Quốc cũng thế cung cấp cho CSVN một kho vũ khí phế thải.
Vốn lực lượng Tự Vệ Thành đã ô hợp, tuy có tinh thần lớn lại không có căn bản chiến tranh, trên tay cầm vũ khí có xác không hồn khạc lửa quá yếu lực. CSVN có những cố vấn biết chơi vũ khí, tuy trong kho vũ khí phế thải cũng có một số còn sử dụng tốt, họ đem phân phối cho lực lượng quân sự chính qui CSVN.
Hà Nội đã làm con mồi lửa cho thực dân Pháp, riêng CSVN và cố vấn CS Trung Quốc rút lui cho an toàn không tổn hao khí lực, lực lượng nguyên vẹn và vũ khí không rơi vào tay Pháp. [1]
Về tương quan lực lượng, thực dân Pháp trang bị vũ khí lớn nhỏ cho lược lựng CSVN tương đối hoàn chỉnh theo qui ước quân sự chuyên nghiệp, và CSVN cũng đã từ lâu tiếp nhận vũ khí từ tay CSTQ với một số lượng lớn.
Thời điểm này nhà nước Liên Xô, ông chủ sản xuất vũ khí cho khối CS Quốc Tế, viện trợ số lượng vũ khí lớn, vô điều kiện cho CSTQ, vũ khí đến tay CSTQ, đưa nó vào biên giới 14 quốc gia lân bang, thành lập đảng CS chư hầu, và Đông Dương không ngoại lệ.
Từ cái nôi CS Quốc Tế đểu, Liên Xô sản xuất vũ khí nhắm thẳng vào chiến tranh Âu Châu, sau một thời gian cần trang bị lại vũ khí mới, tầm phá mạnh hơn. Liên Xô chuyển số vũ khí phế thải cho CSTQ. Sau khi CSTQ nhận vũ khí, khai chiến lớn với Quốc Dân Đảng Cách Mạng Trung Quốc (THQDĐ) và một lần nữa CS Trung Quốc trao vũ khí cho CS Triều Tiên, cuối cùng CS Trung Quốc chuyển vũ khí từ Triều Tiên về tay CSVN người ta gọi là "viện trợ".
Một cây súng đi vòng quanh khắp chiến trường Âu Châu qua Á Châu, số vũ khí CSTQ viện trợ cho CSVN đã sử dụng trên chiến trường nội lục và Triều Tiên. Thực tế CSVN tiếp nhận vũ khí phế thải của CSTQ. Người ta mới biết thực dân Pháp và CSTQ đồng trang bị cho CSVN toàn bộ vũ khí phế thải, một nghịch lý khác CSVN tiếp nhận vũ khí từ tay CSTQ đều qua Hồ Tập Chương (HCM) và Mao Trạch Đông đồng ký kết "Có đi, có lại mới toại lòng nhau". Hôm nay CSVN tiếp nhận vũ khí của CS Trung Quốc, mai này thành công phải hoàn trải theo thời giá. Vũ khí do Liên Xô sản xuất, biến thành tài sản riêng của CSTQ.
Cụm tình báo hải ngoại đảng CS Trung Quốc, gửi mật mã KHI541 về Hoa Nam. Báo cáo quân ta đã thắng lớn, lừa được Pháp vào chiến trường Hà Nội.
Cụm tình báo hải ngoại đảng CS Trung Quốc (中国共产党海外分公司的任务 - Trung Quốc Cộng Sản Đảng hải ngoại phân công ti đích nhiệm vụ), thường gọi ban tư vấn CPC, gồm: Mai Gia Sanh (梅嘉生-Mei Jiasheng), Đặng Dật Phàm (邓逸凡-Deng Yifan), Lã Quý Ba (罗贵波), Vi Quốc Thanh (韦国清-Wei Guoqing). Nguồn: MSS.
Lịch sử đảng CSVN chưa hề viết một chương nào về sự hiện diện bí mật của Cụm tình báo hải ngoại đảng CSTQ. Chính đảng CSTQ đưa Hồ Tập Chương (HCM) đến Pắc Bó vào năm 1941 cùng lúc với Cụm tình báo hải ngoại đảng CSTQ thành lập đảng CS Đông Dương. Đến 6 năm sau (1941-1946) trong trận chiến tranh Hà Nội, mới hé ra một ít bí mật về tình báo đảng CSTQ dựng đứng lên một CSVN!
Người ta thường thảo luận về dân tộc Việt Nam vô phước gặp phải họa CS, và những thảo luận Quốc tế cho biết, lịch sử đảng CSVN đứng trên đầu dân tộc Việt Nam.
ÿ Huỳnh Tâm
[1] Tháng 12/1946, CSVN và Pháp giấu kín mức độ tàn phá chiến tranh tại Hà Nội.