Hồ Chí Minh và Lưu Thiế Kỳ |
“…Vì nếu thật sự ông là người Trung Quốc đi nữa và nếu ông có sống lại đi nữa, ông cũng không thể làm hơn những gì đảng cộng sản Việt Nam đã và đang thực hiện trong công cuộc đưa nước Việt Nam vào sự lệ thuộc về mọi mặt đối với chính quyền Bắc Kinh như mọi người đã thấy…”
Gần đây dư luận xôn xao vì có thông tin cho rằng ông Hồ Chí Minh, lãnh tụ tối cao đồng thời là thần tượng của đảng Cộng Sản Việt Nam không phải là người Việt mà là người Trung Hoa, và ông Nguyễn Ái Quốc thật đã chết ở Thượng Hải vị bệnh lao phổi vào mùa Thu năm 1932.
Từ năm 1933 đến khi mất vào năm 1969, nhân vật mà mọi người xem như lãnh tụ anh minh và thần tượng của đảng Cộng sản Việt Nam dưới danh hiệu là Hồ Chí Minh, tên thật là Hồ Tập Chương, một cán bộ tình báo của Trung Quốc, người gốc Hẹ (Hakka) sinh quán tại Đài Loan, cùng họ tộc với người viết quyển sách nêu lên sự kiện này. Giả thuyết này cũng được ông Huỳnh Tâm, ký giả phóng viên, xác định và dẫn chứng trong loạt bài 16 kỳ « Giặc Hán đốt phá nhà Nam » được đăng trên trang mạng ethongluan.org trong thời gian vừa qua.
Đến nay, ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam vẫn lặng thinh và cũng không đính chính sự kiện này. Tất cả những tư liệu liên quan đến cuộc đời của ông Hồ Chí Minh ở Hà Nội, trong thư khố của Hoa Nam và Mặc Tư Khoa vẫn còn bị niêm phong, không ai có quyền tham khảo.
Đài RFI của Pháp (trong chương trình Việt Ngữ) đã phỏng vấn ông Phạm quế Dương, cựu đại tá quân đội và cựu tổng biên tập Tập chí Lịch sử Quân sự Cộng Hòa Dân Chủ Việt Nam để được biết ý kiến. Ông Phạm Quế Dương đã trả lời là ông không tin là có sự đánh tráo như ông Hồ Tuấn Hùng, tác giả của quyển « Hồ Chí Minh sinh bình khảo » (Tìm Hiểu Cuộc Đời Hồ Chí Minh) đã khẳng định. Nhưng vì nhiều người đã khẳng định một cách trùng hợp và đưa lên một số tư liệu, hình ảnh dẫn chứng có thể làm dân chúng hoang mang, ông Phạm Quế Dương đề nghị nhà cầm quyền Hà Nội làm sáng tỏ vấn đề để ngăn chặn những dư luận tiêu cực về vấn đề này.
Với những phương tiện khoa học hiện nay, việc xác định người nằm ở « Lăng Bác » là ông Nguyễn Ái Quốc, con của bà Hoàng thị Loan ở Nam Đàn ngày xưa, không có gì dễ bằng.
Thái độ thụ động của các chính quyền liên hệ đến sự kiện lịch sử này khiến cho người ta đặt ra nhiều câu hỏi.
Tại sao Hà Nội vẫn không muốn chứng minh tính chất hư/thực của giả thuyết này?
Tại sao chính quyền Trung Quốc đến bây giờ mới cho phổ biến bản luận cứ của ông Hồ Tuấn Hùng?
Tại sao chính quyền các nước thuộc khối quốc tế cộng sản, trước kia có đóng góp vào việc đào tạo ông Nguyễn Ái Quốc và thành lập, xây dựng đảng cộng sản Việt Nam, vẫn niêm phong tất cả các tư liệu và bằng chứng liên quan đến cuộc đời của ông Hồ Chí Minh?
Đứng vào cương vị của đảng Cộng sản Việt Nam, ai cũng hiểu là nhà cầm quyền Hà Nội không muốn lấy rủi ro làm sụp đổ một thần tượng mà họ đã cố gắng tạo dựng để biện minh cho tính cách chính đáng của họ trong việc cầm vận mệnh của đất nước Việt Nam. Vì nếu ông Hồ Chí Minh mà họ tôn thờ như một thánh tổ là người của tình báo Trung Quốc thì đảng Cộng sản Việt Nam sẽ bị huỷ diệt trong giây phút.
Về phần thái độ của Trung Quốc thì ai cũng biết rằng trong một chế độ độc tài toàn trị, tất cả những gì thuộc về văn hóa và thông tin đều nằm dưới sự kiểm soát, kiểm duyệt của đảng và công an tình báo. Do vậy ai cũng hiểu là khi cho phép phổ biến quyển « Hồ Chí Minh sinh bình khảo » của ông Hồ Tuấn Hùng, Bắc Kinh nhất định phải có chủ ý. Nhưng chủ ý gì?
Có nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng giả thuyết được nhiều người chia sẻ nhất là, khi Bắc Kinh cho phổ biến quyển sách này, dứt khoát là họ không còn muốn bảo vệ chính quyền cộng sản Việt Nam. Sự thực như thế nào chưa ai rõ, nhưng giả thuyết này chỉ cần được nêu lên cũng đủ làm chấn động lòng tin ở tính cách thần thánh của vị lãnh tụ anh minh của đảng cộng sản Việt Nam. Họ thừa biết hành động như vậy còn hơn đốt nhà của các đồng chí Việt Nam.
Còn có giả thuyết khác cũng làm cho nhiều người suy nghĩ. Đó là Bắc Kinh muốn chứng minh với nhân dân Việt Nam và cộng đồng thế giới là trên thực tế, không bao giờ thực sự có một đảng Cộng sản Việt Nam biệt lập và độc lập vì từ khi được thành lập đến nay, đảng cộng sản ở Việt Nam chỉ là một phân bộ của đảng cộng sản Trung Quốc, vì vị lãnh tụ anh minh của đảng cộng sản này chỉ là một ủy viên đặc phái của tình báo Trung Quốc.
Giả thuyết hay sự thật, thời gian sẽ trả lời. Chúng ta không cần phải bận tâm suy đoán để đi đến những kết luận không có gì chắc chắn. Ngược lại chúng ta cần tập trung vào những sự kiện có thật mà chúng ta đang chứng kiến.
Nếu nói ông Hồ Chí Minh không phải là người Việt mà chỉ là một nhân viên tình báo Hoa Đông thì chuyện đó chúng ta không có gì chắc chắn. Nhưng nếu nói tình báo Trung Quốc đã nằm từ trong gốc rễ của đảng cộng sản Việt Nam và từ đó chui vào trong tất cả các cơ cấu của chính quyền Hà Nội, thì chúng ta có thể khẳng định đó là sự thật vì bằng chứng quá nhiều. Không rõ ông Hồ Chí Minh và các lãnh đạo cộng sản Việt Nam sau này có cố ý hay chủ trương đưa tình báo Trung Quốc vào các cơ chế của chính quyền Việt Nam hay không, nhưng sự thật là tình báo Hoa Nam đã chi phối tất cả các đường lối lãnh đạo, an ninh, quốc phòng và ngoại giao của các chính quyền cộng sản Việt Nam.
Chúng ta nhìn xem thái độ và hành động của nhà cầm quyền Việt Nam trong khoảng thời gian gần đây. Sự lúng túng rụt rè của ông Tổng Bí Thư Đảng và sự im lặng đầy ý nghĩa của ông Chủ tịch nước trước cuộc xâm lấn của Bắc Kinh. Sự đàn áp thô bạo đối với tất cả các thành phần chống Trung Quốc trong nước của ông Thủ tướng. Sự vắng mặt đáng ngạc nhiên của quân đội và hải quân Việt Nam ở các vùng đang tranh chấp trong vùng Biển Đông. Những lời tuyên bố làm cộng đồng thế giới phải sững sờ của ông Bộ trưởng Quốc phòng ở hội nghị Shangrila.
Công văn ngày 3 tháng 6, 2014 của Bộ Ngoại giao gửi đến các Bộ, Ủy ban Nhân dân yêu cầu triển khai tốt các chương trình hợp tác với tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc, thi hành chỉ thị ngày 20/5/2014, của tỉnh Quảng Đông, sau chuyến thăm Việt Nam của Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư tỉnh ủy Quảng Đông Hồ Xuân Hoa (13-17/4/2014). Thái độ của các đoàn đại biểu ở Quốc hội, họ không biểu quyết lấy quyết định chống Trung Quốc và phản đối hành vi xâm lược của Bắc Kinh v.v….
Tất cả các tổ chức chính quyền đều bị Trung Quốc giựt dây điều khiển. Tất cả các nhân sự trong chính quyền này đều bị đặt dưới sự chỉ đạo của Trung Quốc vì họ là những người của Trung Quốc, hoặc sợ Trung Quốc vì lý do này hay lý do nọ, hoặc là sợ những người do Trung Quốc cài đặt hay giựt dây, và có những người sợ cả cái bóng của mình.
Do vậy, việc tìm hiểu ông Hồ Chí Minh có phải là một ủy viên tình báo Trung Quốc cài đặt hay không, không còn quan trọng trong tình thế hiện nay. Vì nếu thật sự ông là người Trung Quốc đi nữa và nếu ông có sống lại đi nữa, ông cũng không thể làm hơn những gì đảng cộng sản Việt Nam đã và đang thực hiện trong công cuộc đưa nước Việt Nam vào sự lệ thuộc về mọi mặt đối với chính quyền Bắc Kinh như mọi người đã thấy.
Tuy vậy, chúng ta cũng nên biết ông Hồ Chí Minh là ai?
Điều chắc chắn là ông không phải là con người của đất nước Việt Nam. Có thể ông đã sinh ra ở trong một gia đình Việt Nam, nhưng từ lâu ông đã gạt qua tất cả các ý niệm về quốc gia, dân tộc và xã hội của người Việt. Khi tham gia vào tổ chức Komintern của Cộng sản đệ tam, ông chỉ còn biết và phục vụ cho tổ chức quốc tế cộng sản và giai cấp vô sản. Ông không còn biết thế nào là chủ quyền lãnh thổ, thế nào là quyền của người dân, thế nào quyền tự do của một dân tộc. Ông đã trở thành một thành viên của một cộng đồng ảo, được tạo dựng do sự cuồng tín ngu muội của một số trí thức nhẹ dạ dưới sự điều động tuyên truyền của những nước lớn như Nga hay Trung Quốc, để hưởng lợi trên xương máu của dân Việt Nam.
Nói không được
18/07/2014